Vương Hạc Đệ và bạn gái lâu năm - Ảnh: Internet. Vương Hạc Đệ được nhận xét là người chung tình, cả hai cho đến nay đã bên nhau được 6 năm. Khi mỹ nam tham gia đóng phim Tân Vườn Sao Băng, Lưu Nghệ thường xuyên đến phim trường thăm bạn trai. Không chỉ xinh đẹp trên hàng ghế giám khảo, cô nàng còn hóa thành mỹ nữ cổ trang, khoe vũ đạo mềm mại của mình trong màn biểu diễn trên sân khấu. AngelaBaby, hình ảnh của Vương Hạc Đệ, Lâm Canh Tân trong phim mới. Phim Hàn 11/10: The Law Cafe giảm đáng kể thật may vẫn Nhan sắc tân Hoa hậu Hong Kong 2022 - ái nữ của tài tử TVB Google ra mắt sản phẩm mới của hãng tại Mỹ Toàn bộ tin tức về Đàm Tùng Vận Đàm Tùng Vận Vương Hạc Đệ thu thêm 3,2 triệu fan nhờ 'Thương Lan Quyết', nhưng vẫn chưa bằng Nhậm Gia Luân của 'Cẩm Y Chi Hạ' 07/09 Tôn Lộc Đường là danh gia của Hình Ý Quyền, Bát Quái Chưởng, Thái Cực Quyền và là người sáng lập Tôn Thị Thái Cực Quyền, nổi tiếng về các tuyệt kỹ võ thuật, có biệt hiệu là Hổ Đầu Thiếu Bảo, Thiên Hạ Đệ Nhất Thủ. Khi Tôn Lộc Đường lên 2 thì phụ thân qua đời, để không bị người ức hiếp, ông đã bắt đầu luyện tập võ thuật từ rất sớm. Trung đoàn 120 đã tổ chức đánh địch nhiều trận và giành nhiều thắng lợi ở Tân An, Mỹ Tho, Gò Công, Sau đó, ông là Tiểu đoàn trưởng Tiểu đoàn 358, Liên trung đoàn 120-105, Phó Bí thư liên Liên chi và Trung đoàn ủy viên. Từ tháng 2 năm 1950 đến tháng 9 năm 1955, ông lần cash. Sau một đêm mưa, thời tiết chuyển Tân ngủ thẳng đến tận trưa mới rời giường. Lúc cậu tỉnh dậy, bên cạnh đã không còn ai, thân thể đau nhức nhắc nhở cậu nhớ lại những chuyện đã xảy ra tối hôm như sau cơn mưa trời lại chống người dậy đảo mắt một vòng, phát hiện Tôn Thanh Hạ đang thu dọn đồ đạc. Một dòng duy nghĩ lướt qua, không quản thân thể mệt mỏi, Diệp Tân lập tức ngồi bật động trên giường làm Tôn Thanh Hạ chú ý. Hắn đảo mắt nhìn qua bả vai trần trụi cùng xương quai xanh của Diệp Tân lộ ra dưới lớp chăn, cười nói “Tỉnh rồi?”Diệp Tân không chú ý đến thâm ý trong mắt hắn, chỉ bối rối hỏi “Anh muốn đi sao?”Người đối diện thế mà lại gật đầu “Ừ, ông nội về rồi”.Diệp Tân càng gấp hơn “Vậy những lời đã nói tối qua…..”“Đều là thật, Diệp Tân”. Tôn Thanh Hạ ngắt lời cậu, thả bộ quần áo đã được gấp gọn xuống, bước lại gần giường, cầm bộ áo ngủ giúp cậu mặc lên, che khuất những vết đỏ hồng nhuốm màu tình dục còn lưu lại sau đêm qua, rồi nâng cậu dậy, đặt chân cậu lên đùi mình, cẩn thận xỏ dép cho khi chậm rãi làm xong hết thảy, Tôn Thanh Hạ vẫn nhìn chăm chú đôi chân trắng nõn được bọc trong dép bông ấm áp của cậu, là loại dép bông bình thường nhất vẫn hay dùng ở nhà. Sau đó nhẹ nhàng nói những lời mà Diệp Tân cả đời này khó quên“Giống như đôi dép này, em cảm thấy nó rất xấu, chỉ muốn bỏ nó đi, cũng có những người có được đôi dép khác tốt hơn trăm nghìn lần, nhưng trên đời này luôn có những người cần đến nó. Diệp Tân, anh không nói trước tương lai, nhưng hiện tại, anh chắc chắn anh cần em hơn bất cứ ai. Trên thế giới này cũng không có ai tốt hơn Diệp Tân của anh”.“Vì vậy, đừng lo lắng, cũng không cần phải quá thận trọng như thế”.Lúc sau Diệp Tân mới biết, ngày đó Tôn Thanh Hạ giúp cậu xin nghỉ vì dự định muốn cùng cậu về Tôn luôn lo được lo mất mà khó xử, lại may mắn có thể nghe được những lời từ tận đáy lòng của Tôn Thanh nội Tôn trở về từ phương nam sau nhiều ngày an dưỡng, thấy Diệp Tân gầy hơn cả trước kia, nhất thời lại nhớ đến những lời khó xử của chiến hữu cũ qua điện thoại hôm đó, liền thở dài một hơi, vỗ vỗ bàn tay Diệp Tân “Con phải chịu khổ rồi”.Diệp Tân lắc đầu, trong khoảng thời gian ông nội không ở nhà đã xảy ra quá nhiều chuyện, lúc này trông thấy ông nội, cậu không khỏi sinh ra vài phần thân thiết, cười nói “Không sao đâu ạ, con rất khỏe mà ông nội”.Sau đó, ba người còn gọi điện thoại cha mẹ Tôn đang du lịch ở nước ngoài, dông dài thăm hỏi bình an một lúc lâu. Mọi chuyện lại trở về dáng vẻ ban đầu, mà hình như cũng có thứ gì đó bắt đầu thay lại trước đây, bạn cùng phòng đại học của cậu luôn nói bản tính con người là tham lam, lúc tốt nghiệp còn đặc biệt đi in băng rôn với khẩu hiểu “Nguyện làm một hàng rào nhỏ, chẳng cần vươn cao làm cây vàng lá bạc, không biết điểm dừng, thành ra vật cực tất phản”. Những người khác thấy khẩu hiệu đó liền lắc đầu nói giả tạo, nhưng thời điểm ấy, cậu lại chỉ đứng xa quan sát và thầm đồng ý, chỉ mong có thể được ở bên Tôn Thanh Hạ, được thấy hắn mỗi ngày mà thôi. vật cực tất phản sự vật phát triển đến cực điểm sẽ chuyển hóa theo hướng ngược lại, không tốtChỉ là sau này, cậu lại có thể tham lam hơn, được thấy rất nhiều mặt trong con người hắn, được chạm đến những cảm xúc trong trái tim hắn mà trước đây cậu không bao giờ dám nghĩ, được hạnh phúc bên hắn, thậm chí cả hai người sẽ mãi bên cạnh nhau, cùng nhau già cảm thấy mình như cá gặp nước, thích ý dạt mảnh đất nhỏ sau hàng rào này, cậu có đủ cả trăng sao sông núi, có cả những cảm xúc chưa từng trải qua, và có cả Tôn Thanh Hạ, cùng hắn trải qua những ngày vui nhỏ bé.…Tôn Thanh Hạ đưa ra ý vuốt ve gò má đã có chút thịt của Diệp Tân, có vẻ khá là hài lòng, cười nói “Diệp Tân, em đổi việc đi”.Diệp Tân không né tránh tay hắn, hỏi lại “Đổi sang việc gì?”Cậu đã làm công việc này nhiều năm nên luôn thấy khó khăn khi phải thay đổi hoàn cảnh mới. Chưa kể mọi người trong công ty đối xử với cậu rất tốt, cậu cũng quen thân với họ rồi, thật sự không muốn là không biết vì sao Tôn Thanh Hạ lại đưa ra ý tưởng như vậy.“Anh giúp em đổi, qua bên công ty anh làm việc với anh”. Tôn Thanh Hạ nói.“Dạ?” Diệp Tân kinh ngạc, đầu óc đột nhiên tỉnh táo, hai mắt lấp lánh “Nhưng anh ít đến công ty lắm mà”.Tôn Thanh Hạ nhíu mày gật đầu “Vậy em cũng không cần đi làm nữa”.Dù Diệp Tân luôn muốn thời thời khắc khắc ở bên cạnh hắn, nhưng muốn cậu đột nhiên nghỉ việc thì vẫn có chút bối Tân nhăn mặt lắc đầu, từ chối Tôn Thanh Thanh Hạ “….”Hắn đứng dậy, chuyển hướng ngồi dối diện Diệp Tân, mỗi câu mỗi chữ đều thập phần cưng chiều “Anh đi làm với em”.Hai mắt Diệp Tân lại lần nữa phát bắt đầu xoắn cắn môi, vẫn lắc Thanh Hạ “……”Sau đó…. hắn bắt đầu nỗ lực để Diệp Tân phải khóc đồng ý__ _______“Hức…..a a…. đừng mà…..”Tôn Thanh Hạ gác đôi chân trắng nõn của Diệp Tân lên vai, hung khí chôn trong cơ thể cậu ba phần, hung hăng đưa đẩy.“A a a…..”Bởi khoái cảm trào dâng, Diệp Tân bị ép chảy nước mắt, giọng nói còn có mấy phần nghẹn ngào nức nở.“Diệp Tân, muốn cùng anh đi làm không?” Tôn Thanh Hạ vẫn tiếp tục đâm sâu, quyết tâm không cho cậu cơ hội lui bước.“A a…. đừng…. đừng mà…..”“Không muốn?” Tôn Thanh Hạ lại tiếp một cú thọc mãnh liệt.“A a a……muốn…..đi….. không muốn….. đừng nhanh như thế…. ừm a…..”Diệp Tân bị hắn đâm một giờ, rốt cuộc cũng khuất phục dưới dâm uy cùng dụ lợi từ Tôn Thanh này cậu đã bị yêu thương sâu đậm từ ai đó khiến cho thần trí mơ hồ, sao còn biết ai đó đang cười thỏa mãn đó không cần phải nói, lại là một màn hai chân mở rộng, lỗ nhỏ đáng thương ở giữa liên tục bị chà đạp không ngừng tình vô hạn… Biên tập MâyThể loại Ôn nhu phúc hắc công x Ngoan ngoãn si tình nhuyễn manh thụ, hiện đại, ngọt sủng, cưới trước yêu sau, nhiều thịt, chút ngược, thầm mến thành thật, HECP Tôn Thanh Hạ x Diệp Tân. Tôn Thanh Hạ x Diệp Tân, cưới trước yêu sau, hướng cẩu huyết, cán... bộ cấp cao. 1 vs 1, HE, tổng thể ngọt ngào, chút ngược lòng có tình cũ nhưng không tra thâm tình công x Có tà tâm không có tặc đảm thầm mến nhu thuận không có văn án, người đọc muốn biết nội dung mời nhảy ký quét văn tìm kiếm muối cho mối tình thuần khiết Ôn nhu phúc hắc công x Nhu thuận si tình manh thụ. Hiện đại, cưng chiều, cưới trước yêu sau, chút ngược, nhiều thịt. Thầm mến thành thật đến HE. Toàn văn không quá dài, công thích người khác, nhưng sau quá trình sống chung với thụ, thứ tình cảm kia đã dần phai nhạt, đối với thụ rất cưng chiều, không coi thụ là thế thân, hiểu rõ người trước mắt mới là người mình yêu, còn người cũ kia đã không còn cảm Nhi nguyện cầu Đường Đường Bắc Bắc một đời bình an Ôn nhu phúc hắc công x Nhu thuận si tình thụ, cưới trước yêu sau, thầm mến thành thật, ngọt sủng, chút ngược tâm, mùi thịt nồng đậm, HE. Cực kỳ thích văn phong của tác giả, dịu dàng lưu luyến, ẩn giấu ái tình, miêu tả cảnh sắc nhuần nhuyễn chuẩn xác, cảm tình phát triển đúng quy luật nước chảy thành sông, thịt thịt cũng thơm thơm ngon miệng, kết mỗi chương đều khiến người đọc chưa thỏa mãn. Chủ đạo vẫn là ngọt sủng, tiểu tam chỉ là chút ngược không đáng nhắc đến, là cầu nối giúp công thụ thẳng thắn tình cảm mà thôi. Cá nhân tôi rất thích công, tình cảm trước và sau hôn nhân rõ ràng, không lừa dối khúc chiết. Sau mấy ngày thoải mái vui chơi, hôm nay, mới sáng sớm Tôn Thanh Hạ đã kéo Diệp Tân tới một cửa hàng chi nhánh của hãng thời trang nổi tiếng nào Tân vốn cho rằng hắn muốn mua quần áo nên cũng ngoan ngoãn đi theo. Vừa vào cửa, đại diện chi nhánh đã tươi cười cúi đầu chào đón, phía sau là hai hàng nhân viên đứng thẳng tắp, đồng loạt chào “Tôn tiên sinh, chào mừng ngài đã tới”.Tôn Thanh Hạ khẽ gật đầu xem như chào hỏi “Ừ, chuẩn bị xong chưa?”“Đã chuẩn bị xong theo yêu cầu của ngài, xin mời đi theo tôi”.Diệp Tân thầm nghĩ, mua bộ quần áo thôi mà, có cần phải long trọng quá vậy không. Nhưng khi tiến sâu vào trong, cậu mới phát hiện, cả căn phòng tràng hoàng lộng lẫy chỉ treo duy nhất hai bộ âu phục, một trắng một đen, từ kiểu dáng đến đường nét may đều tinh tế, xa Thanh Hạ kiểm tra qua một lát, có vẻ rất hài lòng “Mọi người ra ngoài trước đi”.Đợi đến khi nhân viên rời đi hết, Tôn Thanh Hạ lấy bộ trắng kia xuống, so lên người Diệp Tân, ánh mắt lấp lánh đầy ý cười “Mặc vào để anh nhìn xem có hợp hay không”.“Dạ? Cho em?” Diệp Tân ngạc Thanh Hạ nhướn mày, tỏ vẻ xác thực là thế, sau đó còn lấy xuống bộ màu đen, tự mình dù không hiểu Tôn Thanh Hạ đang làm gì, Diệp Tân vẫn ngoan ngoãn làm theo lời hắn. Chỉ đến khi hai người thay xong trang phục đứng trước gương, cậu mới vỡ lẽ hai bộ âu phục này trang trọng thế nào, bản thân cậu mặc nó cũng rất vừa vặn, phù hợp, cứ như thiết kế riêng cho cậu vậy.“Mắt nhìn của anh quả nhiên không sai”. Tôn Thanh Hạ ngắm nhìn Diệp Tân, đắc ý tự Tân bối rối nhìn hắn. Bình thường rất ít khi Tôn Thanh Hạ mặc chính trang như thế này, đây còn là lần đầu tiên Diệp Tân thấy hắn mặc lễ phục, tinh thần lập chức phấn chấn mười ngơ ngác cảm thán “Anh mặc thật đẹp”.Tôn Thanh Hạ nhìn vẻ mặt hoa si của cậu, nhịn không được véo má cậu một cái, dịu dàng cười nói “Em cũng rất đẹp”.Dưới cuộc nói chuyện khen tới khen lui, khen qua khen lại nhạt nhẽo của cả hai, Diệp Tân bị Tôn Thanh Hạ kéo lên Xe ở đâu ra vậy?Mấy ngày nay hai người đi chơi đều không tự lái xe, Tôn Thanh Hạ cũng không thuê xe hay thuê tài xế. Sao tự nhiên cậu có cảm giác ngày hôm nay sẽ phát sinh chuyện gì đó bất ngờ nhỉ, không giải thích nổi.“Chúng ta đi đâu vậy anh?” Diệp Tân tò mò hỏi, “Phải tham dự vũ hội hoặc tiệc mừng gì sao?”Bộ lễ phục này giống trang phục mặc khi kết hôn lắm Tân vì ý nghĩ bất chợt này mà lén đỏ mặt thấp Thanh Hạ cười đáp “Ừ”, nhưng hắn cũng không nhiều lời giải thích “Em quên sao, hôm nay là ngày rất quan trọng”.“Vâng”, Dù thắc mắc, Diệp Tân vẫn tin hắn, không hỏi thêm nữa.…Nửa giờ sau, chiếc xe dừng lại trước cổng giáo Tân vẫn nghĩ, hóa ra là tới tham gia hôn Thanh Hạ nắm tay cậu bước qua cánh cổng, nhưng trong giáo đường lại chẳng có một ai. Cậu ngạc nhiên nhìn đồng hồ, đã qua giữa trưa, đáng lẽ những người được mời phải có mặt rồi chứ, sao hiện tại chỉ có hai người họ?Diệp Tân quay đầu nhìn ngó xung quanh, giáo đường được trang trí bằng những bông hoa trắng tinh khiết, quanh quẩn đâu đó là bản nhạc tình ca êm ái, rất phù hợp với không khí lễ đường, lối trang hoàng giản dị nhưng không mất đi vẻ hoa lệ, bảo cậu đây không phải lễ đường chuẩn bị cho hôn lễ chắc chắn cậu sẽ không mà cả lễ đường chẳng có một ai, không gian trống vắng càng lộ vẻ yên tĩnh buồn Tân nghi hoặc hỏi “Tình huống gì đây?”“Tình huống cái gì?” Tôn Thanh Hạ kéo Diệp Tân tiếp tục bước về phía trước.“Sao chỉ có hai người chúng ta?”“Không chỉ có hai người chúng ta đâu”, Tôn Thanh Hạ đi thẳng đến lễ đài mới dừng lại, mặt đối mặt với Diệp Tân, nhìn thẳng ra phía sau cậu, “Có rất nhiều người ở đây, em không thấy sao?” Mây douma, nếu đây là truyện kinh dị thì sau DT là thứ gì, hãi vê lờ =_=Diệp Tân thuận theo ánh mắt hắn, mờ mịt quay đầu, sau đó liền ngây người hoảng sau cậu không biết từ lúc nào đột nhiên xuất hiện rất nhiều người, đều đang vỗ tay cười vang đi về phía hai người những người không quen biết, có những người chỉ gặp qua một hai lần, lại có những người mà cậu vô cùng quen Viêm cùng vợ của cậu ta, Lâm là lần đầu tiên Diệp Tân gặp lại Trình Viêm sau khi biết toàn bộ chân tướng, nhưng cậu vẫn chưa kịp điều chỉnh cảm xúc xong, bàn tay đã bị Tôn Thanh Hạ khẽ bừng tỉnh hồi thần, quay đầu lại nhìn Tôn Thanh Hạ, đối phương ra hiệu ý bảo cậu hướng mắt ra sau lưng đồng nghiệp cùng công ty, bạn học thời đại học, còn cả cha mẹ, ông nội Tôn và cha mẹ Tôn đã lâu không cũng đang vui vẻ vỗ tay Tân không kịp phản chợt, tựa như nhớ ra điều gì đó, cậu nhìn lướt qua bộ lễ phục màu đen trên người Tôn Thanh Hạ, rồi cúi đầu nhìn âu phục thuần trắng đang mặc trên người, một ý nghĩ không thể tin nổi lóe lên trong đầu cậuRun rẩy siết chặt tay Tôn Thanh Hạ, cậu cố trấn tĩnh hỏi “Mọi người sao có thể…”Tôn Thanh Hạ dịu dàng cười, ghé sát lại gần tai cậu, nhỏ giọng nói “Được rồi, chúng ta phải tranh thủ thời gian, giờ lành đã đến”.Lúc này, mục sư cũng bước ra, hỏi bọn họ đã chuẩn bị xong chưa, đến giờ làm lễ cả mọi người tự tìm vị trí ngồi xuống, Tôn Thanh Hạ kéo Diệp Tân đi đến chính giữa bục. Hắn cười đến là vui vẻ, còn cậu thì chân sắp nhũn thành nước, không thể bước đi, căng thẳng tới mức siết chặt tay hắn, trái tim nảy tới tận Tân mơ mơ hồ hồ theo Tôn Thanh Hạ tiến hành hôn lễ, trong đầu là chộn rộn bao thứ rối như tơ vò, căn bản không thể bình tĩnh sư hỏi cậu có nguyện ý ở bên Tôn Thanh Hạ, cùng hắn đi hết một đời người hay không, cậu theo phản xạ trả lời “Tôi nguyện ý”.Mãi đến lúc trao nhẫn, tay Diệp Tân càng run mạnh hơn, ý cười trong mắt Tôn Thanh Hạ lại càng thêm sâu đậm. Hắn nhẹ nhàng nắm lấy tay cậu, dịu dàng mà kiên định nhìn thẳng vào mắt cậu, tựa như đang cổ vũ, giúp cậu trấn này Diệp Tân mới hơi bình tĩnh trở lại, kinh hoảng qua đi, lần đầu tiên trong ngày cảm xúc vui sướng ùa về, cậu chăm chú nhìn Tôn Thanh Hạ, cẩn thận làm nghi thức trao nhẫn thần nhẫn xong, Tôn Thanh Hạ quay xuống hàng ghế dưới lễ đài, nói “Cảm ơn mọi người đã tới đây chứng kiến khoảnh khắc đến chậm này. Tôi nghĩ cả đời này tôi sẽ luôn được sống trong khoảnh khắc viên mãn như ngày hôm nay, mà tất cả sự tốt đẹp ấy đều nhờ người đang đứng bên cạnh tôi mang lại”.Cứ như vậy, trước mặt bạn bè, người thân và toàn bộ thế giới, hắn nói lời tuyên thệ“Diệp Tân, anh yêu em, chúng ta sẽ mãi mãi luôn bên nhau”.Hắn cúi thấp người ôm lấy Diệp Tân, ghé sát vào tai cậu khẽ nói “Đây chắc chắn là những lời sến sẩm nhất mà anh từng nói, nhưng cũng là lời thật lòng”, sau đó bất ngờ chiếm lấy môi cậu, nụ hôn kéo dài triền giọt nước mắt từ khóe mắt từ từ trượt người trên thế giới này đều như thế, ai cũng có cuộc sống của mình, nhưng rồi một ngày xuất hiện một người khiến họ không thể sống nổi nếu mất đi người Thanh Hạ vì Diệp Tân mà tồn Diệp Tân nhờ Tôn Thanh Hạ mới có thể hạnh phúc nói cách khác_____Hạn hán gặp mưa rào, mười năm luân hồi sinh không văn hoànLời tác giả Chính văn kết thúc rồi, cảm ơn tất cả mọi người đã ủng hộ, chắc chắn sẽ có phiên ngoại. Tui dự định để Tôn đại thiếu của chúng ta uống dấm ở phiên ngoại đó….23333333Hì hì ~~~ Diệp Tân toàn thân trần trụi nằm trên giường, hai chân mở lớn, miệng huyệt hoàn toàn bại lộ tràn đầy gel bôi trơn, căng thẳng co rút. Cậu vùi mặt vào gối, mọi giác quan mẫn cảm cảm giác rõ ràng người phía sau đang nhìn chằm chằm vào chỗ kín của mình, lại chậm chạp không tiến vào, nỗi xấu hổ, ngượng ngùng toàn bộ ăn mòn tâm trí trống rỗng, đầu nấm còn rỉ vài giọt dịch, rơi trên drap giường, lưu lại vệt trắng ám Thanh Hạ quỳ phía sau Diệp Tân, hô hấp dần nặng nhọc, hạ thân cương cứng chậm rãi ma sát miệng huyệt ẩm ướt. Người dưới thân hắn vì đang trong tư thế quỳ úp sấp nên phần mông cực cong, thắt lưng xinh đẹp cùng bờ vai trắng nõn đang run nhè nhẹ, bất giác quyến rũ khom lưng chôn mặt vào bả vai Diệp Tân, bắp chân săn chắc có lực ép chặt hai chân cậu, cánh tay với những khớp xương rõ ràng để song song với cánh tay trắng nõn thon dài. Dùng giọng nói khàn khàn vì dục vọng gọi một tiếng “Diệp Tân”, hắn bắt đầu đẩy eo, chậm rãi tiến nhập cửa huyệt căng mịn cũng tràn ngập lửa nóng.“Ưm…..” Diệp Tân vừa cảm thấy khó chịu, lại vừa vui sướng cảm nhận tư vị được lấp đầy, cậu muốn nhích người tìm tư thế thoải mái hơn, nhưng hiện tại mới nhận ra tay chân mình đã bị Tôn Thanh Hạ dùng sức ôm chặt, tiến lui đều không thể động Thanh Hạ cảm giác được người trong lòng giãy dụa, nhưng vẫn như trước ôm chặt lấy cậu, động tác ra vào bắt đầu tăng tốc, thật sâu trong cơ thể cậu tùy ý ra vào, khiến Diệp Tân thở dốc liên tục.“A…..a…..” Vách tràng bên trong bị dị vật cứng rắn nóng bỏng mạnh mẽ xoay nghiền, Diệp Tân cảm thấy lục phủ ngũ tạng như bị hàng ngàn con kiến dầy đặc bò qua, rã rời tê dại. Cậu không giấu mặt vào gối nữa mà nghiêng đầu thở dốc để lấy thêm không khí, bởi vậy tiếng rên càng thêm rõ ràng, cũng càng thêm mê hoặc.“Ư….a…..” Bị tư thế này làm khó chịu, cậu đẩy thân thể ra sau lắc lắc, giọng nói đứt quãng “Ưm….đổi…..tư thế….khó chịu….a a…..” Gương mặt Diệp Tân đỏ hồng, thân thể nóng bừng, đầu nhũ sưng tấy liên tiếp bị ma sát vào drap giường, toàn thân mẫn cảm đến bủn rủn, khí lực hoàn toàn biến Thanh Hạ nghe tiếng kháng cự ngọt ngào của cậu, liền thả lỏng kìm kẹp hai chân để cậu nhích người, nhưng thả lỏng không bao lâu chân hắn lại cuốn lấy người dưới thân, động tác đâm chọc không ngừng ngày càng sâu, giống như phát tiết tâm tình bực bội, liên tiếp đâm thẳng vào một điểm duy nhất trong nhạy cảm bị “tàn phá” khiến phía sau Diệp Tân mãnh liệt co rúm, những cú dộng mạnh vào một điểm cố định làm mông thịt khẽ rung động, cửa huyệt căng mịn nóng bỏng càng thêm siết chặt.“Ư a a a…..” Cảm xúc sung sướng liên tiếp không ngừng làm Diệp Tân không thể tránh, toàn thân vô lực dưới thân thể Tôn Thanh Hạ, mặc hắn thao túng, bắt Thanh Hạ giảm tốc độ, dừng lại một chút, sau đó lật Diệp Tân lại, để hai chân cậu gác lên cổ tay hắn, rồi một lần nữa cố gắng, đồng thời rướn cao người, nâng cằm cậu lên cướp lấy đôi môi hồng bóng, cậu cũng ngượng ngùng đáp lại hắn.“Ưm….ư…..”Thấy Diệp Tân hai mắt mờ hơi nước, gương mặt hồng nhuận, đầu lưỡi trong miệng không ngừng khuấy lộng, đến mức cậu không kịp nuốt nước bọt, mà để nó tràn ra bên ngoài, chảy xuống cổ, Tôn Thanh Hạ đột nhiên đâm mạnh hơn, nhẹ nhàng lui đến miệng huyệt rồi dộng mạnh vào sâu bên trong, lặp lại nhiều lần như vậy khiến Diệp Tân sinh ra ảo giác bị xuyên đến chết.“A a a….. nhẹ thôi….” dương v*t đã bắn tinh vì khoái cảm tê dại lại dựng thẳng, Diệp Tân chịu không nổi lớn tiếng rên rỉ, thanh âm pha chút tiếng nức Thanh Hạ che miệng cậu, đồng thời che luôn tiếng cậu phát ra, giọng nói bình thường cực dễ nghe trở nên trầm thấp, từ tính“Cưng muốn mọi người trong nhà đều biết chúng ta đang làm tình à?”Sắc mặt Diệp Tân lập tức đỏ phừng phừng, miệng cố sức đóng chặt, nhưng sung sướng quá mức cường liệt, vẫn có vài tiếng rên nhỏ vụn thoát khỏi kẽ tay Tôn Thanh Hạ, mê người dị thường.“Ưm a!” Thân thể không ngừng thừa nhận va chạm, trên lưng dớp dính mồ hôi, chân nhỏ thon dài lung lay theo từng cú va chạm của đối phương, đầu v* đỏ ửng bị ngón tay niết nhéo chơi đùa, rồi đột nhiên một dòng điện lưu xuyên qua thân thể, truyền từ đại não xuống bụng dưới, Diệp Tân đạt cao trào lần thứ hai, dịch thể trắng đục vẩy đầy bụng, ngay trên người Tôn Thanh Hạ cũng lây dính vài chỗ.“A!” Hai lần xuất tinh làm Diệp Tân cạn lực, đôi mắt ướt đẫm nhìn Tôn Thanh Hạ, hơi nước lưu chuyển, tóc mái đen óng thấm đẫm mồ hôi bết dính trên trán, làn môi ẩm ướt khẽ hé mở, mơ hồ có thể thấy được đầu lưỡi hồng hồng bên trong, khẽ nhúc nhích theo nhịp Thanh Hạ bị dáng vẻ này của cậu quyến rũ, khóe mắt hắn ửng đỏ, đôi mắt chất chứa dục vọng càng thêm sóng nước mênh mông, ôn nhu bình tĩnh ngày thường vào giờ khắc này cũng tiêu tan thành mây khói, trong nháy mắt như lang như hổ mà chuyển động, kịch liệt giữ lấy thân thể người bên trừng trăm phát vận động, hắn rốt cuộc cũng bắn, dịch thể nóng hổi đánh thẳng vào tràng vách trơn trượt, nóng đến mức mông Diệp Tân co rút, thân thể run lên từng Thanh Hạ yêu thương nhìn Diệp Tân bị triệt để yêu thương, hôn lên cái trán ướt đẫm mồ hôi của cậu, nhẹ nhàng xoa dịu thắng lưng trắng nõn, thấp giọng dịu dàng “Diệp Tân, lần này có em ở bên, liệu có thể tốt hơn hay không?”Liệu cậu có thể cứu rỗi hắn được chăng?Diệp Tân nghe rõ lời hắn nói, bất chợt có chút khó chịu, cậu muốn hỏi, hắn vừa mới quyến rũ, căng tràn dục vọng như vậy, sao giờ bỗng dưng trầm mặc u uất, là bởi vì thứ gì, bởi vì ai?Cậu miễn cưỡng mở to mắt, sương mù trong mắt dần tan rã, giọng nói vô cùng kiên định “Được”.Bởi vì là vì em yêu vì núi xanh mây trắng một lòng, tất cả đều là anh. Một bộ kiếm hiệp theo phong cách cổ điển với đầy đủ ân oán tình nhỏ Tiểu Quyên cùng Quân Vũ thường ra bờ suối câu cá, vui đùa cao hứng có khi quên cả bửa ăn. Bây giờ cảnh vật còn nguyên dấu nhưng Quyên đã ra người thiên cổ. Một người tuy chết, nhưng vẫn còn sống trong lòng một người khác, thì người đó đã thực sự chết chăng? Vạn công giai nguyên mật, nhất kiếm thần châu hàn, già tùng sư minh nguyệt, thạch thượng lưu thanh hạ võ công đệ nhất ai cũng muốn, ai cũng thèm khát. Nhưng làm đệ nhất có ích chi, nếu không có tình yêu, không có bè bạn. Cuộc sống như giấc mộng phù du, công danh phú quí chẳng khác đám mây bay. Tại thiên nguyện tác bi liên điểu. Tại địa nguyện tác liên lý chi. Thanh Loan là một cô gái ngây thơ, nghĩ gì nói nấy. Cô mong rằng cô và Quân Vũ sẽ như một đôi hạc vàng, mãi mãi bên nhau. Nhưng ước mong chỉ là mong ước...

hạc tân đam mỹ